Một ngày là Ngày hôm qua, với những sai lầm, những lo âu, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và những nỗi đau. Ngày hôm qua đã đi qua, mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể nào huỷ bỏ một hành động mà chúng ta đã làm, cũng như không thể nào xoá đi một ngôn từ mà chúng ta đã thốt ra. Ngày hôm qua đã đi xa rồi! Vậy nên điều quan trọng là chúng ta hãy hướng tới mai mà tiếp tục sống tốt hơn.
Quên đi những kỉ niệm, quên đi quá khứ:
Những kỉ niệm đẹp, những quá khứ êm đềm hay đau khổ đối với một số người sẽ giữ mãi trong lòng để từ đó mà chiêm nghiệm mà sống tốt hơn. Nhưng trong một vài trường hợp bạn cũng phải cố quên đi quá khứ, quên đi những kỉ niệm. Bạn không thể lúc nào cũng sống trong cái kỉ niệm một thời tay trong tay với người yêu cũ. Bạn cũng không thể sống mãi trong cái quá khứ của một thời tuổi thơ êm đềm hay đau khổ mãi được. Bạn cần phải quên nó đi, bỏ lại nó ở phía sau lưng để mà bước đi, để mà lớn lên. Quên ở đây không hẳn bắt bạn quên vĩnh viễn mà quên ở đây là bạn tạm thời cất giữ nó ở một góc nào đó sâu thẳm trong tim để rồi có lúc lấy ra mà nhớ, mà vui mà buồn. Rồi cũng có thể khi bạn lớn lên một chút bạn sẽ nghĩ về chúng như một cái gì đó quý giá. Bạn sẽ tự cười, “à thì ra mình đã lớn”…
Quên đi những hận thù:
Ai đó đã lấy đi của bạn một thứ gì đó quý giá, ai đó đã lỡ xúc phạm bạn, ai đó vô tình đã làm bạn đau. Bạn cảm thấy tức giận, bạn cảm thấy lòng hận thù trong mình dâng cao. Nhưng Người ta nói tức giận là lấy sai lầm của người khác trừng phạt chính mình. Cứ mãi nhớ đến những hận thù đó thì người bị tổn thương nhiều nhất chính là bạn. Suốt ngày bạn sẽ dằn vặt bản thân, bạn sẽ tìm mọi cách để trả thù lại người ta nhưng càng suy nghĩ càng khiến cho bạn cảm thấy nặng nề. Tâm hồn bạn sẽ chẳng khi nào được thanh thản. Vậy tại sao bạn không thử học cách quên đi mọi hận thù và dám tha thứ cho những gì người khác đã làm khiến bạn tổn thương. Cuộc sống sẽ đẹp hơn, nhẹ nhõm hơn nếu bạn biết quên đi thứ cần phải quên đấy bạn ạ.
Tình yêu chân thật không phải là vật chất, cũng không phải là sự lãng mạn. Đó chính là sự chấp nhận với những cái đang có, đã có, sẽ có và sẽ không bao giờ có. Và tất cả chúng ta đều cần một tình yêu như thế trong đời.
Chúng ta được sinh ra với đôi mắt nằm phía trước để luôn nhìn sự việc đang diễn ra thay vì cứ ngoái nhìn lại và xoi mói vào những điều đã qua. Chúng ta được sinh ra với đôi tai, một bên trái và một bên phải, để có thể nghe ngóng cả hai phía, để nghe cả những lời tán dương, ca tụng lẫn những lời phê bình, chỉ trích và thậm chí là sỉ vả, giúp chúng ta phân biệt đúng, sai.
Chúng ta được sinh ra với một bộ óc nằm dưới hộp sọ. Cho dù đời ta có khốn đốn muôn vàn đi chăng nữa, chúng ta vẫn luôn giàu có vì chẳng ai có thể đánh cắp hay ngăn cản được bộ óc ta sản sinh ra nhiều suy nghĩ và ý tưởng độc đáo.
Chúng ra chỉ sinh ra với một cái lưỡi, lưỡi là vũ khí cực kỳ sắc bén. Nó có thể làm tổn thương, làm đau lòng hay thậm chí đưa kẻ khác vào cửa tử, chứ không chỉ là nơi phát xuất những lời yêu thương. Vì thế, nên nói ít đi để dành thời gian nhìn và lắng nghe nhiều hơn.
Đời không có là bao, nay bạn khoẻ, mai nhức đầu, nay bạn cười, mai kết quả thử nghiệm máu có thể làm bạn lo lắng. Nụ cười của ngày hôm nay và những công việc đã hoàn thành sẽ trút bỏ bớt những lo lắng trong đời sống.
Lưỡi lại là cái thứ tồi tệ 1 trên đời…
Từ lưỡi con người ta có thể lường gạt dụ dổ, dọa dẫm, chưỡi lộn thóa mạ, trù ếm, tọc mạch chuyện người này nói thêm cho người khác nghe…một cái lưỡi, khi tử tế thì không có gì tốt bằng, nhưng khi độc ác,thì lại không có gì xấu cho bằng”. Lưỡi của thiên hạ có thể là con dao áp lực tinh thần, nó là một loại vũ khí nguy hiểm có thể giết chết bạn và những người thân nếu bạn không thể kiểm soát được chính mình khi đối diện với nó.
Mọi việc xảy ra đều có lý do của nó, không có điều gì là tình cờ hay may mắn cả. Tất cả mọi bệnh tật, mất mát hay những giây phút khó khăn chính là thử thách của cuộc sống. Không có những thử thách này, bạn sẽ không có cơ hội để nhận ra đâu là điều thực sự quan trọng và có ý nghĩa với bạn.
Giận….
Vì sao con người ta phải giận nhau chứ, sao lại không thể bỏ qua những lỗi lầm của người khác như thế mình sẽ cảm thấy thanh thản hơn và người khác cũng không phải cắn rức, đau khổ…hình như ai cũng biết được điều này nhưng mấy ai trong chúng ta có thể làm được…
Hình như con người có muôn ngàn lí do để giận nhau, giận nhau vì những lí do to tát cho đến thích thì giận…
Mà hình như giận dỗi là một cái gì đó không thể thiếu trong cuộc sống nó giúp cho cuộc sống nhiều sắc màu hơn, nhiều điểm nhấn hơn và đáng nhớ hơn..
Hãy giữ lại những ký ức tốt đẹp và quên đi những ký ức không vui.
Nếu mỗi lúc bạn buồn, bạn giận dỗi, bực bội, bạn sẽ có nhiều lý do làm nên những cảm xúc ấy và nhiều thứ liên quan tới tâm trạng mà bạn đang có, vậy bạn hãy viết những điều ấy lên giấy và hủy bỏ mảnh giấy ấy bằng cách đốt hoặc xé vứt vào thùng rác. Mỗi lúc bạn vui bạn cũng sẽ có cảm xúc hạnh phúc, phấn khởi, lý do làm bạn vui và nhiều thứ liên quan đến niềm vui của bạn, bạn cũng viết những điều ấy lên giấy và cất đi cẩn thận. Đến cuối năm bạn lại lấy ra để xem lại những điều bạn viết, bạn sẽ thấy cuộc đời có rất nhiều niềm vui, và bạn thử nhớ và đếm số lần bạn buồn rồi so sánh với số kỷ niệm vui mà bạn đang có là như thế nào. Bạn sẽ ngạc nhiên bởi những điều làm bạn buồn sẽ là một con số rất nhỏ so với số kỉ niệm vui bạn đang có, vì bạn không còn nhớ nhiều những ký ức buồn nữa. Vậy đó, những gì làm bạn buồn thì hãy tập quên đi, rồi năm tháng sẽ xóa hết đi những ký ức ấy, những gì tinh túy nhất thì hãy giữ lại, hãy vứt bỏ bớt những gì không cần thiết trong cuộc sống để mang theo những gì là tốt nhất thôi. Nếu bạn hành động ngược lại, mỗi lần buồn bạn cứ viết ra giấy và đem cất thật kỹ, đến lúc buồn bạn lại lấy ra xem thì cuộc sống bạn sẽ quên đi mất rất nhiều những niềm vui mà bạn đã từng có, và xung quanh chỉ còn lại toàn là những ký ức buồn, cuộc sống bạn sẽ dần đi vào ngõ tối lúc nào cũng không hay.
— Tổng hợp —